Góp Nhặt Cát Đá

Quan sát. Lắng nghe. Ghi nhận. Chia sẻ

Page 6 of 12

Ngược Xuôi Nguồn

Thương tặng Em và Con – TTT

Lớn lên tại Mỹ, đi học ở trường dùng toàn tiếng Anh, nhưng về nhà con bé lại nói toàn tiếng Việt. 

Hết năm cuối bậc trung học, con bé cùng bố mẹ đi nghỉ hè xa tại một vùng rừng núi Nam Mỹ. Dọc đường mòn, ngang khe suối, giữa đất trời rộng mở, tha hồ sảng khoái cười nói bằng tiếng Việt.

Tạt vào bìa rừng tìm bóng mát, con bé và gia đình gặp hai mẹ con người da trắng đang nghỉ chân.

Bà mẹ da trắng vui vẻ bắt chuyện, hỏi cả gia đình con bé: “Are you from Vietnam?” (Quý bạn người Việt Nam?)

Con bé nhanh nhẹn cười trả lời: “No, I am not.”

Continue reading

Người Tù Nhân Chứng Năm Xưa

Thời gian qua đi quá lâu và tôi đã không còn nhớ chính xác khi nào là lần đầu tiên đọc được bài thơ Bắt Đầu Lại của Nhã Ca. Có một điều chắc chắn là tôi đã đọc bài thơ đó – khá lâu – sau ngày 30/4/1975. Và từ đó cứ bị ray rứt mãi với hai câu kết:

Bắt đầu lại đời ta, các con
Bắt đầu lại từ chỗ bôi xóa mẹ

Nhã Ca làm bài thơ này vào khoảng năm 1972. Tôi cũng không biết Nhã Ca làm ra bài thơ trên khởi đi từ ưu tư hay biến động nào trong tâm tư của bà.

Nhưng lần đầu tiên đọc hai câu thơ đó – khá lâu – sau ngày 30/4/1975, tôi có cảm giác lạnh buốt như đang đọc một lời tiên tri đã được đưa ra từ trước để cảnh cáo mọi người về một điều đại bất tường sẽ xẩy đến. Nhưng chẳng ai quan tâm lưu ý. Cho đến khi đã quá muộn!

Continue reading

Cắt Tranh

Lê Tùng1

“Hôm nay Khối 3 các anh được ‘trên’ phân công đi cắt tranh, chỉ tiêu mỗi người phải cắt đủ để đánh 2 tấm. Chung quanh trại đã hết tranh rồi, chỉ còn một chỗ còn tranh mà thôi: đó là bãi mìn mà trước đây các anh đã đặt.”

Tên quản giáo nói tiếp:

“Các anh nên nhớ rằng chính sách của cách mạng là khoan hồng độ lượng, do đó hôm nay khi vào cắt tranh trong bãi mìn, các anh phải hết sức cẩn thận đừng để có anh nào đạp phải mìn chết hay bị thương sẽ mang tiếng cho cách mạng.”

Nói đến đây tên quản giáo dừng lại một chút.  Tất cả anh em tù cải tạo đều im lặng trong bầu không khí căng thẳng, nặng nề.  

Continue reading

Ba Cha Con

3T

Hồi 1982, tui còn ở trong trại tị nạn, bên đảo Galang, Indonesia. Gần barrack chỗ tui ở, có gia đình ba cha con: người đờn ông và hai đứa con trai còn nhỏ téo.

Ngó mặt mày hai đứa nhỏ coi cũng sáng láng nhưng thấy cũng ít nói như người đờn ông. Ba cha con tối ngày sống như mấy cái bóng.

Dân tị nạn ở đảo, tới hồi đi định cư có ai mà hổng mừng? Ngó dzậy mà nhiều khi hổng phải dzậy.

Continue reading

Tham Vọng Của Trung Hoa Và Chiến Lược Biển Xanh (Blue Water Navy Strategy)

Hiểu rõ tham vọng muốn làm bá chủ  mặt biển, cung cách suy nghĩ, và nhược điểm của Trung Hoa, có lẽ khó có ai hơn được Nhật Bản. Trong cố gắng tìm hiểu về chiến lược trên mặt đại dương của Trung Hoa, xin giới thiệu một nghiên cứu phân tích của cựu Phó Đô Đốc Hải Quân Nhật, Yoji Koda2, được CNAS (Center For A New American Security) công bố vào tháng Ba, 2017: China’s Blue Water Navy Strategy and its Implications.  

Continue reading

Ô Đi Xa!

3T

Lóng rày, truyền thông báo chí, dòng chánh cũng như dòng tà, chộn rộn quá chừng chừng! Vì mấy chuyện… “di tản chiến lược” đi theo từng đoàn xe caravan của dân mấy xứ vùng Trung Mỹ (Central America) vượt biên giới qua Mễ để làm chuyện.. hành hương bên Mỹ!

Rồi thấy trong phe ta cũng có nhiều mạng muốn làm nhà báo… hại, khơi khơi quăng đại ra mấy lời bình loạn là dân Việt Nam tị nạn từ hồi sau 30/4/75 cũng giống y chang như… di dân lậu!

Mẹc xà lù! Bây giờ là thời 2018, trên Internet có thiếu giống gì thông tin. Mà hổng biết sao mấy ông, mấy thày này hổng chịu leo lên Google đi kiếm tin tức chính xác để đọc.

Continue reading

Những Tựa Đề

Thân tặng các bạn Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Khóa 31
Thế hệ cuối cùng của Trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam

Trần Trung Tín

Bờ tre quê hương. Tay súng anh gìn giữ. Tôi hát vang giữa đời để người vui3

Tháng 4, 2015 – Tại một nơi không phải là Việt Nam, ánh chiều thời gian đang bắt đầu triệt thoái vào vùng không gian hư ảo: “Ở đây sương khói mờ nhân ảnh.”4

Bất chợt gặp lại một điều gì đó…

Rất mơ hồ…

Như ‘Con Chim Trốn Tuyết’5
Theo ‘Hương Rừng Cà Mau’6
Ngập ngừng qua ‘Đò Dọc’7
Ngược ‘Dòng Sông Định Mệnh’8
‘Trở Về Mái Nhà Xưa’9

Continue reading

Vượt Biên 2.0

3T10

Hồi tháng 10, 2018, nước Mỹ chấn động vì chiến dịch “Vượt Biên 2.0.” Theo một phát ngôn viên của Liên Hợp Quốc, tính tới ngày 22 tháng 10 có chừng 7,000 dân của ba nước Guatemala, Honduras và El Salvador tham gia chiến dịch. Trong đó có chừng 2,300 trẻ nít.

Tới ngày 29 tháng 10, AP News loan tin là nhóm thứ hai đã bước vô tới bên trong xứ Mễ, với tựa đề: 2nd group of migrants enters Mexico as main caravan resumes.

Bắt nguồn từ ba nước Guatemala, Honduras và El Salvador, đoàn Vượt Biên 2.0 băng qua biên giới phía Nam nước Mễ. Rồi di chuyển lên phía bắc, đi qua hết nước Mễ. Sau cùng là vượt qua biên giới phía Bắc nước Mễ để vô Mỹ.

Được giới truyền thông kêu là “Migrant Caravan,” đoàn lữ hành di dân đã làm chiến dịch “Vượt Biên 2.0” động trời này bốc lửa phừng phừng, muốn đốt cháy rụi luôn mấy cái đài TV bên Mỹ!

Continue reading

Quê Hương Mỗi Người Chỉ Một?

Cuối tháng 4, 2019, tôi có đọc được bài thơ Bài Học Đầu Cho Con của nhà thơ Đỗ Trung Quân, nổi tiếng tại Việt Nam. Bài thơ kết thúc bằng những câu:

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người

Quê Hương, Không Phải Mỗi Người Chỉ Một

Phải nói là sau khi đọc hết bài thơ nói trên, tôi khá thất vọng về sự cảm nhận và hiểu biết của tác giả bài thơ này về hai chữ “quê hương.”

Đến nay, suốt hơn quá nửa đời người (có thể gọi là “thọ,” theo cách tính của người Việt), tôi đã được sống một đời sống có ý nghĩa tại một nơi xa lạ mà – với một sự trân trọng hết mực – tôi đã tuyên thệ “Xin chọn là quê hương.”

Và nơi đó không phải là Việt Nam.

Continue reading
« Older posts Newer posts »