Trưa ngày Hè. Mùa Cô Vít.
Ngồi nơi hàng hiên bên vỉa hè ngoài cửa tiệm
Ăn tô phở. Nóng. Nghi ngút
Bốc hơi… “Tỉnh” người!
Thấy bàn bên cạnh, cô thiếu nữ trẻ
Cởi thêm cúc áo ngực cho…
Thoáng mát!
Tag: tản mạn
Đi
Đường đêm thêm nặng bước
Lẻ bóng. Theo. Lộ mòn
Cẳng rêm khiêng gối mỏi
Lết bết. Tới. Chân như?
Quơ tay chụp thời khắc
Hỏi giờ. Về. Được chưa?
Đứng
Vểnh tai nghiêng mặt nghệt
Ngu ngơ. Trông. Lớ ngớ
Thắc thỏm đôi chân rạc
Ngẩn ngơ. Tìm. Hư ảo
Say mê hoài ngày tháng
Đến giờ. Đợi. Chờ ai?
Trần Thi
Dường như cuộc sống hiện tại trên đất lạ dễ làm chúng ta bận rộn quá thể, bạn nhỉ? Còn được mấy lúc bạn có thể thong thả nằm lăn trên cỏ, ngửa mặt nhìn trời?
Bạn, chúng ta có bận rộn quá chăng hay tất cả đang già nua cằn cỗi? Đâu đó, trong tiềm thức của bạn, của tôi, dường như chúng ta cố tình tránh né những lối về qua quá khứ.
Có phải vì (vật lộn với) hiện tại, (lo nghĩ về) tương lai và (quay nhìn lại) quá khứ đã không còn để lại cho chúng ta chút thời gian đủ dài hoặc dăm ba cơ hội đủ nhàn nhã để có được ít phút giây bình tâm nghe được “tiếng vang” của yên lặng?
Liệu rằng đời sống – trên đất lạ – với những vật lộn và phấn đấu cần phải có, rồi cũng sẽ chỉ đưa chúng ta đến khô cằn và cứng cỏi? Hay chính chúng ta đang mắt mờ lạc lối?
Continue reading