Trần Thi
Xa…
Mãi trong đại lục, khí hậu lắm lúc thật lạ. Sáng ngày thật đẹp nắng, thoáng chiều đến đã lại mưa.
Tan sở. Hưng nhìn ra bãi đậu xe. Mưa chưa nặng hạt, người đã đi đâu hết.
Dường như. Xa. Nên ai cũng vội. Vội về? Hay vội đi?
“Vẫn còn khá sớm, chẳng việc gì phải vội.” Hưng tặc lưỡi, đứng nán lại bên hàng hiên trước sở.
Cổng vào sở làm, cửa đã khóa. Hết giờ làm việc, cô thư ký tiếp khách đã ra về. Có ai đó gọi điện thoại đến không đúng lúc. Trên bàn chuông reo liên hồi. Xuyên qua lần cửa kính, âm vang đứt quãng từng đợt. Được một lúc rồi im bặt. Mất hút. Không như nhịp chuông hôm nào vẫn luẩn quẩn trong Hưng.
Continue reading